Tiệc thọ của Quận chúa vẫn chưa chính thức khai tiệc, các nữ khách trong hậu viện từng nhóm tụ lại dưới hành lang, trò chuyện cười đùa, ném hồ, đánh cờ, vô cùng náo nhiệt.
Tô Diệu Y cúi đầu rủ mắt đi theo sau những vị khách ấy, linh hoạt thay đổi đối tượng để bám theo, lúc thì là một phu nhân nào đó, lúc lại là tiểu thư nhà ai. Dù sao thì nàng ăn mặc kín đáo, người ngoài nhìn vào cũng chỉ tưởng là một nha hoàn.
Còn Mục Lan, ngay khi biết nàng muốn “làm loạn Dung phủ”, lập tức vô tình cắt đứt quan hệ.
“Ngươi muốn tìm đường chết thì đi một mình, đừng kéo ta theo… Nói gì thì quan hệ giữa ta với ngươi cũng chưa thân đến mức sống chết có nhau. Chỉ riêng vì con đường làm quan của lang quân nhà ta, ta tuyệt đối sẽ không điên cùng ngươi!”
Đã trà trộn được vào Dung phủ, Tô Diệu Y vốn cũng chẳng mong nàng giúp được gì, thế là hai người tách ra từ đó.
Mục Lan chen vào đám quý phụ, giả làm chim cút rụt cổ, còn Tô Diệu Y thì hành động một mình.
Dung phủ quả nhiên là danh môn thế gia có trăm năm cơ nghiệp, từng ba đời làm tể tướng. Tuy năm xưa Dung tướng và Dung Vân Tranh đắc tội với hoàng thượng, nhưng hoàng thượng chưa từng giáng tội lên những người còn lại trong dòng tộc, ngay cả tấm biển ngự bút ban cho Dung phủ cũng chưa từng thu hồi.
Dung phủ đã mang tấm biển ngự bút đó về Lâm An, giờ đây nó được treo cao chót vót trên tầng ba của tàng thư các.
Tàng thư các cao đến ba tầng, từ hoa viên trước đến hoa viên sau, khách khứa chỉ cần ngẩng đầu liền có thể trông thấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT