Cô ngồi thẳng người quay mặt về phía trước rồi mở túi bút ra lấy một cây bút khác, trông cô như một học sinh ngoan ngoãn đang yên tâm chờ vào học. Vậy
Trần Thần nhìn dáng vẻ ngồi thẳng lưng như học sinh tiểu học của cô thì không nhịn được mà cong mắt cười khẽ. Hình như không phải ảo giác thì phải, mỗi lần đối phương nhìn thấy anh hình như cô đều rất căng thẳng... giống như con thỏ dựng lông, trông đáng yêu vô cùng.
Trần Thần hơi mím môi, đè xuống nụ cười từng bị Ngũ Trưng Minh chê là “tên thích hành hạ người khác", rồi thuận thế ngồi xuống ghế bên cạnh.
Thấy động tác của Trần Thần qua khóe mắt, Lâm Nhất Giản: “…”
Cô khổ sở mà nhắm mắt lại.
Được rồi, giờ cô có thể bắt đầu suy nghĩ xem lát nữa Lý Hối đến thì phải giải thích tình huống này thế nào rồi.
Nhưng mà đây là ghế công cộng của giảng đường đại học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT