Lý Hối vốn đã có chút ấn tượng với người này, thêm vào đó phó tướng Triệu Đôn Ích xưa nay làm người cẩn trọng, đã là người do ông dẫn đến thì hẳn thân phận đã được xác minh rồi, giờ anh cũng chẳng buồn hỏi thêm gì, chỉ thở phào nhẹ nhõm rồi hỏi: “Cha nuôi không sao chứ?”
Đã còn tinh lực để sắp đặt những chuyện thế này, chắc tình hình của ông cũng không tệ nhỉ.
Lý Hối thật sự nhẹ nhõm hẳn. Nếu không có đại quân tiếp ứng, cho dù đánh hạ được thành Cẩm Bình thì anh cũng không giữ nổi mấy ngày đâu.
Đối phương đáp: “Biết được tướng quân dũng mãnh đánh vào điểm yếu của quân địch, Tiết độ sứ mừng rỡ vô cùng. Trong niềm vui lớn, bệnh tình cũng tiêu tan mà không cần dùng thuốc.”
Người kia giải thích sơ qua tình hình trong thành Cẩm Bình, lại báo tin về động tĩnh của đại quân ở Tức Châu, Lý Hối sau khi nắm rõ tình hình hiện tại mới hơi giãn mày, chẳng còn dáng vẻ âm trầm u uất như lúc trước nữa.
Câu chuyện tạm khép lại, Đỗ Ngạn Chi chú ý tới tấm thiệp trên bàn, hỏi: “Cái này là?”
Lý Hối liếc mắt một cái, thản nhiên nói: “Thiệp mời của nhà họ Vương hay họ Tiền gì đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT