【047】
Tác giả: Nhị Nguyệt Trúc
Những người khác không biết sức lực của Khương Bạch lớn, trong mắt họ, Khương Bạch chỉ đặt nhẹ tay lên vai Vương Vĩ Luân. Một người trong số đó còn nói đùa: "Lão Vương, vứt rác bừa bãi là không được đâu, xem, bị người bắt quả tang rồi kìa."
Vương Vĩ Luân sĩ diện, cũng không thể chủ động nói rằng hắn bị một người đàn ông trẻ tuổi áp chế, một tay đã ép hắn đến không thể động đậy, đau đến muốn chết, không thể không ngậm bồ hòn làm ngọt, coi như chỉ là đỡ hắn dậy bình thường.
Sắc mặt hắn biến đổi mấy lần, cuối cùng miễn cưỡng nở nụ cười nói: "Cái này không phải là vừa trò chuyện vừa không chú ý, lỡ tay liền rơi ra ngoài, không phải cố ý ném." Hắn nghẹn một bụng tức, cố gắng giữ bình tĩnh, "Cậu trẻ tuổi, tôi đây liền nhặt lên."
Khương Bạch vẫn giữ tay trên vai Vương Vĩ Luân, không dấu vết đẩy nhẹ, Vương Vĩ Luân liền lảo đảo về phía trước vài bước, suýt chút nữa quỳ rạp xuống trước mặt Hoàng Hà, trong tích tắc, hắn phát huy ra khả năng giữ thăng bằng mạnh nhất từ trước đến nay, mới khó khăn lắm đứng vững.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, não Hoàng Hà có chút không theo kịp, thậm chí không kịp suy nghĩ cẩn thận chuyện gì đang xảy ra, cứ thế ngơ ngác nhìn chằm chằm Vương Vĩ Luân xoay người nhặt danh thiếp.
Đầu ngón tay chạm vào mặt đá cẩm thạch, mặt Vương Vĩ Luân trầm xuống đáng sợ, hắn nắm lấy danh thiếp, siết chặt đến kêu răng rắc, hít sâu một hơi, sau đó hắn đứng lên, xoay người nhìn sâu vào mắt Khương Bạch một cái, cười nhưng không tươi: "Cậu trẻ tuổi, cậu tên gì?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT