Từ viện phúc lợi trở về, đã gần 12 giờ, lầu một không có đèn, trong bóng đêm, bên cửa sổ ánh sáng hồng phai lúc sáng lúc tối.
Khương Bạch xem xét xung quanh, nhận ra ngoài Cố Từ thì những người khác đều không hút thuốc lá. Hắn mở đèn phòng khách.
Bên cửa sổ có một người đàn ông, sau khi lùi lại vài giây, hắn mới quay đầu lại và nhìn thấy Cố Từ cùng Khương Bạch. Trong mắt Tưởng Già Sâm hiện lên vài phần hoảng loạn. Hắn ấn tay lên trái tim, có chút luống cuống và nói: “Tôi còn tưởng rằng các cậu tối nay sẽ không về.”
Khương Bạch liếc mắt qua gạt tàn thuốc đầy ứ. Hắn vừa rồi đóng cửa cũng không nhẹ, mà Tưởng Già Sâm lại không chú ý.
Có lẽ là vì đã chạm phải điều gì đó không vui, Khương Bạch không nghĩ nhiều, chỉ chào hỏi một câu rồi lên lầu về phòng.
Khi Khương Bạch đã biến mất ở cửa cầu thang, Cố Từ vừa muốn rời đi, thì Tưởng Già Sâm bỗng kêu hắn lại: “Cố Từ.”
Cố Từ dừng lại, Tưởng Già Sâm miệng mở ra, sau một lúc lâu, hắn mới miễn cưỡng cười: “Hôm nay quay chụp rất vất vả, nghỉ ngơi cho tốt, ngủ ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play