22
Sau khi cởi hết quần áo, tôi ngạc nhiên phát hiện ra màu da Trình Việt không hề đen, thậm chí còn gần giống như màu da của tôi, có lẽ cậu không chú ý đến việc chống nắng nên màu da ở những chỗ lộ ra ngoài mới hơi ngâm đen. Phát hiện mới này thu hút sự chú ý của tôi, khiến tôi tạm thời thoát khỏi cảm giác xấu hổ.
Vẻ mặt Trình Việt rất thản nhiên, hay nói đúng hơn là cậu thể hiện một sự vô tư đầy thẳng thắn, không phải kiểu chiếm đoạt đầy dục vọng giữa những người trưởng thành, mà giống kiểu tìm tòi trong trò chơi của trẻ con hơn. Tất nhiên, đây vẫn chỉ là suy đoán của tôi, tôi không biết suy nghĩ thật sự trong lòng cậu, cũng không định trao đổi với cậu.
Sau bao nhiêu năm, tôi lại lần nữa đắm chìm trong cảm giác đau đớn và sung sướng đan xen. Không khóc, không kêu, nhưng tôi đã quên mất mình đang ở đâu.
Ban đầu, Trình Việt không hôn tôi, cậu vùi đầu vào giữa cổ và vai tôi, cơ thể ngày càng nóng bừng, cả hai chúng tôi đều đổ mồ hôi. Tôi nhớ lại cảnh cậu hôn người con trai lạ mặt mà tôi thấy đêm đó, bèn sờ mặt cậu hỏi: - Cậu thích hôn môi không?
Vì ở gần, tôi có thể quan sát cậu tỉ mỉ hơn mọi ngày. Môi dưới của Trình Việt đầy đặn hơn môi trên một chút, khóe miệng khẽ cong lên, ngón tay cái của tôi lướt qua môi cậu, một hy vọng thầm kín, muốn để lại dấu vết của mình trên đôi môi này.
- Vậy anh có thích không? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play