Tăng Thành Lâm bị logic cướp trắng trợn của Lương Phàm Hữu làm cho cạn lời, cậu ấy nhìn đối phương, bình tĩnh nói: “Nếu cậu không thèm, thì đừng dùng bài hùng biện của tôi, tôi cũng không cần cái gọi là vinh dự đó.”
Cậu ấy đã bỏ cuộc rồi, còn cần vinh dự gì nữa?
“Tăng Thành Lâm!” Lương Phàm Hữu như một con khỉ đột hung dữ, tức giận xoay vài vòng tại chỗ, đá bay thùng rác bên cạnh, rồi lại đổ lỗi ngược: “Cậu nói chuyện quá đáng thế, dám nói chuyện với tôi như vậy, đúng là đồ ăn cháo đá bát, lúc trước ba tôi không nên lo cho cậu, để cậu cùng với ba mẹ đoản mệnh của cậu...”
Nhắc đến ba mẹ mình, Tăng Thành Lâm vốn đang bình tĩnh đột nhiên nắm chặt tay: “Cậu nói chuyện đừng quá đáng!”
Lương Phàm Hữu bị Tăng Thành Lâm quát làm cho sững sờ, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, miệng lưỡi không tha người: “Tôi nói có sai đâu!”
Tăng Thành Lâm mím chặt môi, lạnh lùng nhìn cậu ta.
Lương Phàm Hữu nuốt nước miếng, chuyển chủ đề: “Tóm lại tôi muốn bài hùng biện của cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT