Ta vốn không ưa nơi đông đúc, ồn ào náo nhiệt, những buổi tụ hội của các tiểu thư, phu nhân chốn kinh thành ta đều tránh được thì sẽ tránh.
Thấy ta tâm tình u uất, thai khí đã ổn nên Chi Nhi bèn khuyên ta ra ngoài dạo mát, đưa ta tới Phương Kỳ Tửu Lâu để thưởng thức món mới.
Có lẽ thật sự là trời cao không thuận lòng người, ta ngồi gần cửa sổ vừa cúi đầu nhìn xuống phố thì chợt thấy Bùi Hoài.
Rèm châu của xe ngựa vừa vén lên, một đứa trẻ hoạt bát nhảy xuống trước, miệng thì ríu rít gọi:
- Phụ thân!
Bùi Hoài mỉm cười ôm đứa trẻ vào lòng, chẳng hề để tâm đến việc thằng bé làm bẩn quần áo, khó mà tin được đây là người từng vì bị huynh trưởng đá bẩn trong lúc luyện võ mà phải vội đi tắm gội thay đồ.
Ngay sau đó, một nữ tử bước xuống xe, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía hai cha con họ.
“Cha hiền con thảo”.
Bọn họ mới thực sự là người một nhà, còn ta…chẳng qua chỉ là một tên trộm lén ăn cắp đi chút dịu dàng của Bùi Hoài mà thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT