Hai tay Tuyết Mịch che miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt lại trừng thật lớn đầy vẻ thán phục và khiếp sợ. Thanh Lộc nhìn mà không khỏi đỡ trán.
Hắn ta cứ nghĩ là chăm con nít rất đơn giản. Tuyết Mịch vốn là một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không chạy lung tung, cũng không hề ngang bướng. Hắn ta chỉ cần đi bên cạnh che chở cho y an toàn là được rồi.
Ai ngờ mới hơn nửa tháng mà đầu tiên là lăn lộn ra Niết Bàn Quả, bây giờ lại không hề báo trước mà gặp phải loại chuyện này. Trong khoảng thời gian ngắn Thanh Lộc cũng không biết phải báo lại cho Thời Uyên như thế nào.
Lúc đi thì còn tốt mà sau khi trở về thì vẫn chưa biết sẽ biến thành kiểu gì vì lần mở mang kiến thức này nữa.
Rốt cuộc là vì hắn ta không biết chăm con nít hay vì Thời Uyên quá lợi hại? Người ta có thể chăm sóc Tuyết Mịch một trăm năm bình an yên ổn. Đến lượt hắn ta thì mới chưa được bao lâu đã doạ người ta suýt nữa đứng tim rồi.
Tuyết Mịch đảo mắt một vòng, nhìn đi nhìn lại linh kính, hiển nhiên là rất tò mò về diễn biến tiếp theo.
Thanh Lộc cất luôn linh kính vào túi: "Đã tìm được người rồi, chuyện này Bách Lý Hương Đình sẽ xử lý tốt thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT