Mặc dù bị cái nồi ụp xuống, nhưng Tuyết Mịch không sợ chút nào, chuyện chỉ cần lộ mặt mà giải quyết được, ơ không đúng, hình như đơn giản lộ mặt cũng không được, Bách Lý Hương Đình còn không biết chuyện y lột vảy trưởng thành rồi!
Nhưng chuyện này cũng không sao, cùng lắm thì cho hắn ta nhìn thấy long giác của mình tốt rồi, thân phận này người khác không thể ngụy trang được, không thì còn có  Hoa Triều Phồn Lũ, hai người đó lộ mặt cũng được.
Ban đầu Tuyết Mịch cho rằng y phải mở miệng giải thích trước, ai dè Bách Lý Hương Đình chỉ nhìn y một cái, rồi lại tiếp tục ra tay với năm người kia, thậm chí còn xuống tay ác hơn trước, ngay cả nhìn y thêm một cái cũng không thèm.
Tuyết Mịch: "?"
Là y trông quá bình thường, bình thường tới nỗi có vẻ không thể đi trộm đồ, hay là do y trông quá yếu, yếu đến mức không dám trộm đồ?
Tốt xấu gì bọn họ cũng đi ra từ kết giới lập phía sau núi nhà Bách Lý, coi thường như thế có phải có hơi quá đáng không?
Tuyết Mịch nhịn không được quay đầu lại nhìn Hoa Triều và Phồn Lũ, thấy bọn họ vẫn là dáng vẻ dịch dung, cũng không bị Bách Lý Hương Đình nhận ra do lộ mặt thật, nhất thời càng thêm nghi hoặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play