Lúc trước Quế Ninh nói hắn có cảm giác sắp đột phá, Tuyết Mịch còn tưởng là sẽ giống như Phồn Lũ, nói sắp đột phá thì rất nhanh đã có thể đột phá, báo hại cảm giác gấp gáp của y lập tức tăng cao, đến cả lúc ngủ cũng đang trong trạng thái tu luyện.
Kết quả một năm trôi qua, hai năm trôi qua, Quế Ninh vẫn không hề có động tĩnh gì, một ngày nào đó của năm thứ mười, khi Ô Không Không đang dẫn y và Quế Ninh cùng với một Linh trù làm Linh thực ăn rất ngon của Linh Tu Viện đi nướng cá ở sau núi, lôi kiếp của Quế Ninh kéo đến.
Khi đó trong tay Quế Ninh còn đang cầm một con cá vừa mới nướng xong.
Vì thế y và Hoa Triều, Phồn Lũ cùng với Ô Không Không và hộ vệ của nàng vừa ăn cá nướng vừa thưởng thức Quế Ninh bị lôi kiếp đánh cho kêu oang oang, làm cho đệ tử của Linh Tu Viện ở bên cạnh sợ đến ngây người: "Ngũ Linh Viện các người đều độ kiếp tùy tiện như thế này à?"
Đây chính là độ kiếp đó, cho dù là kiếp nhỏ của Luyện Khí kỳ, khi đối mặt với lôi kiếp cũng đều bày ra trận địa sẵn sàng đón quân địch, làm gì có như thể này, đơn giản đến mức giống như là ăn cơm ở bên ngoài đột nhiên gặp phải trời mưa kết quả bị nước mưa tùy ý xối cho hai cái.
Ô Không Không xua tay: "Kiếp nhỏ kiếp nhỏ thôi, chút chuyện vặt ấy mà."
Cảm tạ Tuyết Mịch, mấy năm nay để cho nàng và Quế Ninh không nói mỗi ngày đều nhìn thấy thượng tiên thượng thần, nhưng hơn một năm ít nhất cũng nhìn thấy được một hai vị, kinh nghiệm kia ánh mắt kia sớm đã không còn như lúc trước, chẳng qua là một cái lôi kiếp của Kim Đan kỳ thì có tính là cái gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play