Không biết rằng đứa nhỏ trước mặt đang nhìn nó mà mắt chảy nước miếng, ánh mắt Phù Tang Thụ bắt đầu phân ra từng khu vực khác nhau, đang cố dụ dỗ: "Ngươi nhìn Sơn Linh trên đất nơi này đi, ở đây muốn cái gì liền có cái đó, ngươi nhìn nước Thiên Hà kia đi, nước ở đó mặc cho ngươi sử dụng, với Nhân Sâm quả vạn năm kết trái một lần cũng cho ngươi ăn, Long Huyết thảo ở khu vực này đều là của ngươi hết."
Tuyết Mịch nghe lời nói của Phù Tang thụ sau đó quay đầu lại, Nhân Sâm quả thì y biết, kho bảo vật của Uyên Uyên cũng có nhưng chỉ có một quả thôi, nghe nói Nhân Sâm Quả là linh quả cấp thần quả, ăn một trái có thể tăng thọ mạng lên tận vạn năm, còn Duyên Thọ đan chỉ tăng thọ mạng lên ngàn năm thôi, nhưng cũng đều là đồ trân quý cả.
Sau một hồi, một đống Nhân Sâm quả đã được từng tiểu Sơn Linh đội trên đầu mang tới trước mặt y, Tuyết Mịch chỉ nhìn một cái rồi nói: "Đều tặng cho ta ư?"
Phù Tang thụ: "Đúng vậy, tất cả đều cho ngươi."
Tuyết Mịch: "Vậy ta phải cho ngươi thứ gì?"
Giọng Phù Tang thụ tràn đầy yêu thương: "Ngươi không cần cho ta cái gì, bởi ta đã ở đây cô đơn tịch mịch trăm vạn năm nên chỉ cần ngươi nguyện ở lại đây với ta thì linh bảo của thiên địa này, chỉ cần thứ gì ngươi nhìn thấy đều sẽ cho ngươi dùng."
Tuyết Mịch lắc đầu: "Không, ta không thể bồi ngươi được, ta phải đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play