Chờ người rời đi xong, Thời Uyên mới nhìn Tuyết Mịch: "Hết giận chưa?"
Tuyết Mịch không muốn để Lạc Linh biết mấy chuyện này, xuất thân không phải là thứ một người có thể chọn lựa, y không biết Lạc Linh đã từng bị bắt nạt chỉ vì xuất thân Loan điểu hay chưa, dù hiện tại y đã báo thù giúp nàng rồi, nhưng mấy câu nói không hay kìa vẫn sẽ làm tổn thương đến người ta.
Nên sau khi mọi người đều lui đi, Tuyết Mịch mới dựa vào vòng tay Thời Uyên dính lấy: "Họ nói xấu Lạc linh, không thù không oán, sao lại có vài người cứ như vậy chứ?"
Tuy Thời Uyên chưa hỏi thăm ảnh vệ của Tuyết Mịch xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn đoán được chuyện này e là có liên quan đến người bên cạnh y, Tuyết Mịch không phải một người sẽ tùy tiện tức giận, có lẽ là do thiên tính, cũng có lẽ là nhận ảnh hưởng từ môi trường, y được Long tộc bảo vệ nên cũng đi bảo vệ từng người thân cận y theo bản năng.
Có thể làm Tuyết Mịch giận đến vậy, chắc chắn là người bên cạnh y bị bắt nạt rồi.
Nhìn đứa trẻ khổ não vì ác ý không thù không oán này, Thời Uyên nói: "Vì tự ti và đố kỵ."
Tuyết Mịch không hiểu lắm nhìn Thời Uyên: "Tự ti đố kỵ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play