Vì xuất hành chỉ là quyết định tạm thời nên dù có chuẩn bị nhiều hơn nữa cũng sẽ luôn có sơ sót.
Tốc độ của phi thuyền rất nhanh, nhưng có thiết lập kết giới, vì vậy chỉ có làn gió nhẹ thổi tới, những đám mây bao quanh chiếc phi thuyền, sắc trời bị kết giới che khuất cũng không hề chói mắt, ngủ dưới tàng cây đằng già lại càng thoải mái dễ chịu.
Thời Uyên dựa trên tháp ỷ, từng trang văn tự trên sách hiện lên giữa không trung, hắn căn bản không cần dùng tay lật trang.
Cho dù tốc độ bay rất nhanh, nhưng phi thuyền bay rất ổn định, không cảm nhận được chút lắc lư nào, Hoa Triều và Phồn Lũ đang yên lặng tĩnh tọa ở một góc râm mát trong đình viện, Lục Nhiễm không biết đi đâu, không thấy người.
Tuyết Mịch đang nằm trong lòng Thời Uyên mơ màng buồn ngủ, vì vậy tự mình điều chỉnh thành một tư thế ngủ thoải mái, đầu gối vào khuỷu tay Thời Uyên, kéo một tay Thời Uyên ôm lấy mình, lại lấy từ trong nhẫn ra bình chuyên để Thiên La Quả ôm vào trong ngực uống.
Thiên La Quả là đặc trưng của Bắc Hải, Bắc Hải là hải vực mà Sương Kỳ thúc thúc cai quản, người đi tiêu diệt hung thú còn chưa về, Sương Kỳ thúc thúc không tới, nhưng lại phái người tặng cho y rất nhiều lễ vật, ăn uống vui chơi đều đặc biệt nhiều, nhưng y thích nhất vẫn là Thiên La Quả, ngọt ngào vị sữa, hương vị đậm đà hơn Bích Linh Quả rất nhiều, ngọt mà không ngấy.
Loại bình này y có rất nhiều, có dùng uống nước, có dùng uống nước trái cây, có dùng uống trái cây sữa, tổng cộng bảy tám cái, tất cả đều là do Uyên Uyên luyện chế, trước khi ra ngoài Lạc Linh nhớ chuẩn bị đầy đủ đổ đầy bình uống nước và nước trái cây, cũng như bình Bích Linh Quả của y, nhưng lại quên mất bình Thiên La Quả này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT