Tuyết Mịch từ khi ra khỏi vỏ tới nay, trừ con Thiên Đầu Điểu kia thì chưa từng tiếp xúc trắng trợn với ác ý nào cả, nghe thấy người nọ nói cái gì đắm mình trụy lạc, cũng hoàn toàn không ý thức được là nói y, hoặc là nói Phồn Lũ, dù sao y cũng không quen biết bọn họ.
Hoa Triều lại trực tiếp giương mắt nhìn về phía người tới, chẳng qua chính hắn ta cũng vừa tới học viện Thánh Linh, cho nên còn chưa phân biệt được trang phục giữa các viện hệ trong học viện, nhưng bốn người kia ăn mặc giống nhau, lại cầm lệnh bài của đệ tử, chắc hẳn là học sinh cũ trong học viện.
Một đàn anh khoá trên, đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ có ác ý rõ ràng để đắc tội người khác như thế, lại thêm ánh mắt người nọ thẳng tắp nhìn Phồn Lũ, không cần nghĩ cũng biết, e rằng người này là tộc nhân có một nửa huyết thống với Phồn Lũ.
Những ngày tháng lúc trước kia của Phồn Lũ sở dĩ trải qua khổ như vậy, bởi vì hắn ta là Nhân tộc Thiên tộc kết hợp mà ra, Thiên tộc coi hắn ta là sự sỉ nhục, gia tộc của Nhân tộc bên này không dám đắc tội Thiên tộc, bởi vậy căn bản không dám tiếp nhận hắn ta, người này ác ý miệt thị rõ ràng như thế, hẳn là không phải là Nhân tộc bên kia, vậy sẽ chỉ là tộc nhân Thiên tộc của Phồn Lũ.
Phồn Lũ không thèm để ý tới người này, cầm đồ đã mua về bên người Tuyết Mịch.
Tuyết Mịch vô tri vô giác, còn đang hỏi Bách Lí Hương Đình: "Ngươi thì sao? Ngươi muốn mua bao nhiêu?"
Bách Lí Hương Đình nhìn bốn người kia, lại nhìn nhìn Phồn Lũ, nhướng mày:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play