Tối hôm đó, Huyền Thơ và Lam Xuyên đến tận cửa để cảm ơn Thời Uyên lần nữa, mang theo một món quà nhỏ, sau đó đưa Tuyết Mịch cứ ở lì chỗ Thời Uyên không chịu đi về.
Thấy dáng vẻ đi được vài bước lại lén lút quay đầu nhìn trộm của con trai mình, Huyền Thơ bật cười véo mặt y: "Thích Thời Uyên Thượng thần đến thế sao?"
Đôi mắt Tuyết Mịch sáng lên nhìn lên mẫu thân mình rồi gật đầu, dáng vẻ đó Huyền Thơ thấy rất thân thuộc, năm đó nàng nhất kiến chung tình với Lam Xuyên, lúc nào cũng muốn ở cạnh hắn, Yêu Hoàng hỏi nàng thích Lam Xuyên đến vậy sao, phản ứng của nàng giống y hệt Tuyết Mịch bây giờ.
Thích một người là chuyện rất bình thường, Huyền Thơ sẽ không vì Tuyết Mịch còn nhỏ, chỉ cảm thấy sự yêu thích của y là nhất thời ngu ngơ tò mò mà thôi, nàng chỉ nhắc nhở y: "Nương không phản đối con thích ai đó, nhưng trước khi con lột xác lần thứ hai thì con không được làm ra chuyện gì ngoại lệ cả."
Tuyết Mịch vội vàng nói: "Vậy đợi thọ yến của Bát Lăng bá bá kết thúc thì con có thể đến Vân Khởi với Uyên Uyên không?"
Huyền Thơ gõ nhẹ lên mũi y: "Không thể được voi lại đòi tiên."
Tuyết Mịch bĩu môi, làm nũng với nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT