Một giây trước còn ở trong đống bảo khố linh thạch, trong nháy mắt Tuyết Mịch cảm giác mình giống như đang rơi xuống, còn không đợi y kịp vận chuyển linh lực bay lên, đã bị người đỡ được.
Tuyết Mịch quay đầu nhìn, vừa mới thấy rõ mặt đối phương, không đợi y vui mừng mở miệng thì ngay sau đó y đã bị người đó không chút do dự vô cùng lưu loát ném ra ngoài.
Cái mông ngã trên mặt đất, ngược lại không đau, dù sao tu vi của y cao như vậy ngã xuống từ độ cao này cũng giống như là gãi ngứa, nhưng lại có hơi bối rối và choáng ngợp, y được Thời Uyên đỡ được, sau đó lại bị Thời Uyên ném ra ngoài?
Tuyết Mịch: "???" Là y hoa mắt hay là nhìn nhầm.
Người vừa xuống đất, một thanh kiếm khí sắc bén bay qua từ đỉnh đầu y, một tiếng va chạm của kiếm vang lên sau lưng y, Tuyết Mịch vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Thời Uyên cầm kiếm chặn một kiếm vừa rồi, thậm chí bởi vì có hơi kiệt lực còn bị ép lùi vài bước.
Lúc này Tuyết Mịch mới chú ý tới Thời Uyên thê thảm biết bao nhiêu, quần áo đầy vết kiếm, quần áo tối màu cũng có thể nhìn ra màu đỏ của máu nhuộm thấm áo, trên mặt càng đỏ tươi, cũng không biết là máu của bản thân hắn bắn lên hay là máu của người hắn giết, búi tóc gọn gàng từ trước đến nay cũng buông lỏng xuống, lộn xộn tản ra bên hai má, thấm máu dán vào giữa cổ.
Một gương mặt mang theo sát khí nồng đậm, ngay cả trên người Tuyết Mịch cũng đảo qua, hơn nữa còn không có chút nhiệt độ nào mà tràn đầy sát khí nhìn y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT