Nơi kim liên phi thăng là thành Đại Phật, trước đây nơi này có một ngôi chùa tên Đại Phật, tòa thành trì này cũng được đặt tên theo ngôi chùa đó, thậm chí ba mươi sáu vị Thượng thần của bây giờ không có ai giác ngộ từ Phật giáo cả, vì thế mặc dù lịch sử ngàn đời của Phật môn không đến nỗi biến mất trong tam giới nhưng thật sự cũng đã tụt dốc.
Tuyết Mịch ở trong thành Vân Khởi và thành Triều Thánh quanh năm, trong hai tòa thành này không hề có chùa chiền quá lớn, ngay cả Phật tu mà y cũng ít khi thấy, lần đầu tiên đến một nơi mà cả tòa thành đều đầy Phật tính thế này nên bất chợt đã bị hoàn cảnh ảnh hưởng, ngay cả nói chuyện cũng nhỏ giọng hơn hẳn.
"Ở đây yên bình thật đấy, là loại mà ngay cả bầu không khí cũng trở nên yên tĩnh."
Thời Uyên thấy y đi bên cạnh mình nhưng chỉ nắm lấy tay áo thì nhấc tay áo lên, thuận thế nắm tay y.
Tuyết Mịch sững sờ, sau đó ngẩng đầu nhìn Thời Uyên, trừ buổi tối lúc đi ngủ Thời Uyên cho phép làm càn một chút thì những lúc khác, cho dù là ngày thường thì dính lên người hắn mười lần không biết hắn có đồng ý được năm lần hay không nữa, bởi vì Uyên Uyên nói y lớn rồi, nam tử nên có dáng vẻ của nam tử, không thể như lúc còn nhỏ cả ngày đều dính lấy người khác như vậy được.
Lúc mới bắt đầu Tuyết Mịch không quen cho lắm, đứng cũng vậy ngồi cũng thế, đều sẽ không tự chủ được bò lên người hắn, dựa vào hắn.
Nhưng thời gian mấy trăm năm, có rất nhiều thói quen cũng đã được sửa hết, thêm vào đó y đúng thật đã lớn, có một số hành động cho dù Thời Uyên không nói y cũng biết nó không còn thích hợp nữa, vì thế dần dần đã khống chế được, lúc này đang ở bên ngoài nên y chỉ nắm lấy một góc áo mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play