Lục Nhiễm nói xong một tràng, nhân lúc trước khi Thời Uyên vẫn chưa khôi phục tinh thần, trực tiếp bỏ chạy, nếu không phải hôm nay vừa đến còn thật sự muốn nhìn phản ứng sau đó của Thời Uyên, hắn ta suýt thì sắp không nhịn được đóng gói đồ đạc quay về Đông Minh trong đêm rồi.
Thần Quân nổi giận rất đáng sợ, hắn ta có trở thành vị thần lợi hại hơn đi chăng nữa thì vẫn là một Lục Nhiễm sợ Thần Quân.
Người bên cạnh chạy rồi Thời Uyên cũng mặc kệ, mãi đến khi quay về trong sân, ngồi lặng im dưới cây anh đào trong đình viện thật lâu, hai câu nói ấy vẫn vang lên trong đầu.
"Thời Uyên, ngài không phát hiện ra sao? Có rất nhiều chuyện ngài nghĩ đã không còn giống với những chuyện ngài làm rồi."
"Thời Uyên, ngài đang tự biến mình thành một sợi dây trói chặt tương lai của Tuyết Mịch."
Hắn đang lấy chính hắn làm tiêu chuẩn cơ bản, để trói chặt tương lai của Tuyết Mịch sao, nghĩ kỹ lại thì dường như là vậy thật.
Chỉ cần nghiêng đầu sang, Thời Uyên có thể trông thấy người đang ngủ trên giường cạnh cửa sổ trong phòng, dù không cần nhìn hắn cũng biết người trên giường lúc này đang ôm Linh Châu ngủ say ra sao, thậm chí hắn có thể nghĩ đến chân thon dài kia đè lên Linh Châu thế nào, áo bung xõa lộ ra đường eo trắng nõn thon gầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT