Hai ngày trước khóc quá mệt mỏi, trong lòng lo lắng cho cái đuôi, nửa đêm cũng sẽ không nhịn được mà tỉnh lại nhìn một cái, bây giờ khó khăn lắm mới nghĩ thoáng một chút, cho nên giấc ngủ này rất sâu.
Vừa tỉnh dậy, việc đầu tiên làm là sờ vào lỗ hổng trên đuôi, nhưng sờ mãi cũng không tìm thấy lỗ hổng trên vây đuôi ở đâu. Lúc này Tuyết Mịch mới mở to mắt, đưa cái đuôi đến gần, sau đó một cái vây đuôi hoàn chỉnh hiện ra trước mắt.
Tuyết Mịch lập tức kinh hãi ngồi dậy, ôm cái đuôi nhìn đi nhìn lại, còn không nhịn được mà lắc lắc cái đuôi, xác định thật sự là cái đuôi của mình, hơn nữa nó thật sự khôi phục lại chứ không phải bị thứ gì vá lên, y lập tức nhảy dựng lên khỏi giường:
"Uyên Uyên! Uyên Uyên, đuôi của ta mọc ra rồi!"
Nhìn thấy Thời Uyên đang ở ngoài sân, Tuyết Mịch bay ra khỏi cửa sổ, nhào vào lồng ngực của Thời Uyên, cho hẳn xem vây đuôi: "Uyên Uyên, ngươi nhìn nè, đuôi của ta đã mọc ra rồi!"
Nói rồi y cẩn thận lật xem trước mặt Thời Uyên: "Thật kỳ quái, sao đột nhiên mọc ra rồi!"
Thời Uyên liếc y một cái: "Có thể là bởi vì ngươi khóc quá phiền nên mới mọc ra."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT