Các bạn gần gũi với mình đều không ở đây, mà Tuyết Mịch thì không định tới
Thánh Linh. Chờ đến khi Thân Vệ Quân mà Yêu Hoàng cử ra ngoài quay về là y có thể nuôi con Lân Thú kia một cách quang minh chính đại rồi. Y không muốn chạy ra ngoài nên dắt Lân Thú nhỏ của mình chạy lung tung khắp Thần Điện cả ngày. Y đặt tên cho Lân Thú là Huyền Trạch. Toàn thân xanh mướt, lại là thuộc tính Thủy Linh nữa nên tên Huyền Trạch là đúng rồi.
Có Huyền Trạch ngày ngày chạy theo sau lưng, Tuyết Mịch càng ngày càng vui vẻ, bởi vì Huyền Trạch rất nghe lời. Mặc dù có lúc nó rất vụng về, không phải suýt nữa rớt vào trong ao thì là cố gắng bay lên cao rồi khựng lại giữa đường rớt vào lò luyện đan.
Nhưng khi Tuyết Mịch bảo nó ngoan ngoan chờ ở nơi nào đó, nó sẽ đứng nguyên đó chờ đợi không rời bước nào. Thế nên Tuyết Mịch cũng rất ít khi bỏ nó vào trong thú bài.
Hấp thụ linh khí của Thần Điện, ngày nào cũng được ăn khẩu phần lương thực vốn nên thuộc về Tuyết Mịch nên Huyền Trạch càng ngày càng lớn.
Chờ đến khi Tuyết Mịch muốn lên đường tới Quỷ Vực chi cảnh thì dáng vẻ Huyền Trạch đã cực kỳ oai phong rồi. Nó nằm xuống còn cao hơn cả Tuyết Mịch đang đứng.
Thời Uyên không tới tham gia tiệc phá vỏ nên Tuyết Mịch cho rằng hắn cũng sẽ lười tới tiệc trăm tuổi của mình. Nhưng không ngờ rằng lần này Thời Uyên lại tới. Chỉ là hắn để y và Hoàng bá bá đi chung với nhau, bảo y tới Quỷ Vực chi cảnh trước rồi chờ hắn ở đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT