“Có ý gì đây?”
Yêu Mị Nhi nổi giận đùng đùng, nhìn vào máy tính, quát lên: “Ngươi nói ai hoa râm lẳng lơ? Lão nương ta chỉ lộ tay chân, ngay cả yếm cũng không vén, thế mà gọi là hoa râm lẳng lơ, ngươi… đồ khốn kiếp!”
“Tiểu chủ, bĩnh tĩnh, bĩnh tĩnh!”
“Hừ!” Yêu Mị Nhi mắng một hồi, mới được khí linh dỗ dành, thu lại cảm xúc, đứng dậy đổ ra một đống quần áo từ túi trữ vật.
“Tiểu chủ, người làm gì vậy…?”
“Hừ!” Yêu Mị Nhi hừ lạnh: “Hắn bảo chỉnh đốn thì ta chỉnh đốn, lão nương thay đồ kín cổng cao tường cho chúng xem, còn dám không cho truyền bá nữa không, nếu không cho, chính là lũ ngụy quân tử kia chột dạ.”
“Chuyện này…” Nhìn Yêu Mị Nhi chọn quần áo, Sách Ngọc ngập ngừng một chút, cuối cùng vẫn lên tiếng: “Ta nghĩ không phải do quần áo, có lẽ là do tiểu chủ dùng mị thuật, vả lại, trong đống quần áo này của người hình như cũng chẳng có bộ nào kín đáo cả…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT