Sáng Sài Gòn, trời không quá gắt, nắng rải một lớp mỏng như rắc phấn lên từng mái nhà, từng giàn hoa giấy ngoài hiên. Một cơn gió sớm lướt qua, mang theo mùi của lá cây, bụi đường và thoảng đâu đó, tiếng rao bánh mì lọt vào từ con hẻm nhỏ gần nhà.
Trong căn phòng tầng một, rèm cửa sổ đã bị ánh sáng kéo nhẹ ra một góc. Trên chiếc giường gỗ lim đặt sát ban công, Dĩnh An xoay người, tay mò mẫm… nhưng bên gối trái trống không, lạnh ngắt.
“Ông xã Thiên…”
Không có hồi đáp.
Cô mở mắt lơ mơ, nhìn quanh quất, rèm cửa mỏng tang khẽ lay trong nắng sớm dìu dịu ngoài cửa sổ. Nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy bóng dáng Nam Thiên đâu. Lạ nhỉ, thường ngày hắn thức dậy đều cố ý nấn ná nằm thêm một lát để đợi cô tỉnh dậy, vậy mà hôm nay lại biến đâu mất dạng.
Cô ngồi dậy, tóc tai rối bời, gối xô lệch, chăn quấn ngang eo như một đống bánh tét chưa mở. Cái dáng lơ mơ ấy chẳng khác nào con cún con bị bỏ quên sau giấc trưa.
“Đi đâu mất rồi trời…” Dĩnh An lẩm bẩm, kéo chân xuống giường, lê dép xuống tầng dưới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT