Hồ Chí Minh, 08:30 tối.
Phác Thành Trọng nhớ lại.
Sáng nay, trong cuộc họp sáng ở công ty, Phác Thành Trọng không nghe lọt quá ba mươi phần trăm nội dung. Mắt hắn dán vào màn hình, nhưng tâm trí thì đang lạc về tối qua — từng cử chỉ, từng ánh mắt của An Hạ như chiếu lại thành đoạn phim ngắn, cứ thế tua đi tua lại không dứt.
Hắn nhớ khi cô cười với khách hàng thì rực rỡ như mặt trời, nhưng khi cười với hắn lại nhẹ như sương khói. Nhớ lúc cô nói “tôi sẽ không giữ ai lại”, nhưng mắt lại dừng quá lâu nơi cổ tay hắn khi hắn đứng dậy định đi lấy cà phê.
Một thứ cảm giác vừa khát khao vừa bất lực bỗng trỗi dậy — thứ mà hắn, người luôn ngập trong những mối quan hệ hời hợt, rất hiếm khi cảm nhận được: ghen.
Không phải kiểu ghen tuông ồn ào như đập bàn, nắm tay, đe dọa. Mà là thứ ghen âm ỉ, ngấm sâu, khiến hắn bắt đầu chú ý đến từng cái tương tác trên mạng xã hội của cô.
Mới nãy, vào lúc tám giờ tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play