Vu Châu xoay người lại, phía sau Hứa Đàm là một vùng ánh sáng rực rỡ như sắc cầu vồng loang lổ, ánh sáng phản chiếu lên đôi mắt lạnh nhạt và xảo quyệt kia khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.
Giống như một con thú nhỏ còn hoang dã chưa được thuần hóa, trong đôi mắt ấy là sự tàn nhẫn ngây thơ, chưa bao giờ nhận ra bản thân đã làm gì sai.
Y nhìn Vu Châu, Vu Châu cũng không biểu cảm mà nhìn lại y.
Hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng Hứa Đàm là người đầu tiên chịu thua, bước lên một bước nhỏ. Vu Châu đút hai tay vào túi áo hoodie, lạnh nhạt hỏi: “Cậu tìm tôi có chuyện gì?”
Hứa Đàm lắc nhẹ chiếc túi nilon trên tay trước mặt Vu Châu: “Tại sao không lấy tiền của tôi?”
Lúc này nhìn y có vẻ thân thiện, nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ mỉa mai lạnh lùng. Giọng y ngọt ngào một cách gượng ép, như thể đang nũng nịu, nói:
“Mười vạn không đủ à? Vậy cậu muốn bao nhiêu, tôi cũng có thể cho.”
Vu Châu chẳng buồn để ý đến y, xoay người bước đi.
Chân hắn dài, bước chân lại lớn, dáng đi như một cơn gió. Hứa Đàm phải xách túi tiền lúp xúp đuổi theo phía sau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play