Chu Dục Trì xoay xúc xắc, cười: “Tưởng em sẽ nhận thua chứ.”
Con chó Chu này thật sự biết cách kích thích Tảo Tảo, chỉ một câu nói thôi mà từ “nhận thua” đã khiến người ta nổi giận.
Khương Tảo không chịu nổi từ này. Dù sao quen nhau lâu như vậy, từ nhỏ đã luôn so kè với cái tên âm hồn không tan này, một số thứ đã ăn sâu bén rễ. Nghĩ đến vẻ mặt đắc ý của Chu Dục Trì, Khương Tảo nổi lên tinh thần không chịu thua.
“Nhận thua? Làm sao tôi nhận thua được.” Khương Tảo lau miệng, “Chờ tôi thắng, tôi sẽ khiến cậu khóc thét.”
Chu Dục Trì nhướng mày.
Thích thế.Hay là nhường cậu ta thắng một lần nhỉ?
Nhưng Chu Dục Trì vẫn rất có tinh thần thi đấu, nhường nước là không tôn trọng đối thủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play