Trong không gian đều là tiếng thở dốc mờ ám.
Khương Tảo cúi đầu, sợi tóc mềm mại mối khi lên xuống sẽ cọ vào làn da của Chu Dục Trì.
Viên đá rất lạnh, nhưng đã bị tan chảy gần hết, không còn cộm như trước nữa, bốn góc cứng cáp đều trở nên mềm mại hẳn, có thể hoàn toàn ngậm trong miệng.
Tuy nhiên miệng Khương Tảo vẫn thấy ê ẩm, Chu Dục Trì càng cảm thấy toàn thân mình như muốn bốc cháy.
Sự kích thích qua lại giữa hai luồng nhiệt ấm áp rất mãnh liệt, gân xanh trên người Chu Dụ Trì nổi lên, bàn tay ôm sau đầu Khương Tảo siết chặt hơn, hô hấp nặng nề.
Khương Tảo nghỉ ngơi một chút, ngẩng đầu lên, cả khuôn mặt đều đã ửng đỏ, mày nhíu lại, đuôi mắt hồng hồng, sống lưng cũng tê dại theo, sau đó hầu kết nhỏ nhắn xinh xắn bị người đàn ông duỗi tay ra sờ nắn.
Chu Dục Trì giúp cậu lau đi vệt nước bên môi, bế người lên quay trở về đặt lên trên thảm, ánh mắt trở nên u ám, giọng nói trầm thấp như mất tiếng, cảm thấy khát điên lên được: “Quay người lại với anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play