“Ăn cũng được.” Đây là đánh giá của Chu Dục Trì.
Khương Tảo: “..... Cậu thích là được.”
Chu Dục Trì vứt vỏ kem ốc quế đã ăn xong vào thùng rác, nói với Khương Tảo: “Đi tiếp à.”
“Con đường này khá dài đấy.” Khương Tảo đi đằng trước nhìn nhìn, phía trước vẫn còn rất nhiều cửa hàng có thể ghé xem.
Không biết có phải vì chủ đề năm nay là dạo chơi công viên hay không, mà cậu có cảm giác đây không phải nơi thích hợp để tìm linh cảm sáng tác, ngược lại nơi này rất thích hợp để mấy học sinh cấp ba hoặc sinh viên đang mập mờ tới đây hẹn hò.
Hai người tiếp tục đi dạo, dù sao cũng không thể lãng phí vé vào cửa được.
“Tôi xem cái vé hướng dẫn này viết, cầm cái vé này thì tất cả các trò chơi do hội chợ tổ chức đều có thể tham gia miễn phí.” Khương Tảo nhìn vé, tranh thủ phát huy giá trị của cái vé này đạt mức tối đa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play