Đa phần thời gian Bàng Xán Xán và mấy người khác nói chuyện phiếm, Nhạc Thụy thỉnh thoảng tham gia vào, còn Tô Tô... Lẩu thì ngon thật, nhưng tâm trí cô căn bản không đặt vào đó, ăn cũng ăn một cách khác thường im lặng.
Ngoài miệng nói đừng để ý đến Tiểu Hắc, nhưng trên thực tế, người khiến cô bận lòng và nhớ nhung nhất vẫn là nó.
Tuyết lớn phủ kín núi, động vật nhỏ bị chết cóng hết lớp này đến lớp khác, liệu nó có thể tìm được thức ăn trong núi không?
Nó hiện tại đang trốn ở đâu? Có lẽ nào tùy tiện tìm một chỗ rồi ngủ đông, sau đó ngủ một giấc không tỉnh, không bao giờ trở về nữa?
Tô Tô bỗng nhiên ý thức được — nếu Tiểu Hắc ngủ đông trong núi, chỉ cần nó không tỉnh lại, có lẽ cả đời này cô cũng không tìm thấy nó.
“Tô Tô, cậu ăn no nhanh vậy sao?”
Tô Tô miễn cưỡng cười cười: “Hôm nay hơi khó ở trong người, tôi về trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play