Sương đen che khuất tâm nhìn của Dư Hạnh, thật sự làm người ta không thể thấy gì. 
Hắn bước vài bước vô định, cảm thấy mí mắt nặng trĩu, cơn buồn ngủ ập đến. 
"Bác sĩ Trịnh... Bác sĩ Trịnh!" Giọng nói trong trẻo và dịu dàng vang lên bên tai, bóng tối trước mắt Dư Hạnh dần tan biến, hắn lại cảm nhận được sự kết nối với cơ thể, liền thuận thế mở mắt ra. Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một cánh tay được bọc trong ống tay áo trắng, hắn cố gắng cử động, mới phát hiện ra cánh tay đó là của mình, chỉ là bị đè lên nên mất cảm giác. 
"Xì... Hắn ngồi dậy, cử động tay, chỉ cảm thấy mí mắt rất nặng, cơ thể mệt mỏi. 
"Anh có phải quá mệt không, nằm ngủ ngay tại văn phòng... Vừa nãy mọi người đi ăn trưa hết rồi, tôi thấy anh đang ngủ nên không làm phiền, nhưng bữa trưa không thể bỏ qua, buổi chiều anh còn phải tiếp bệnh nhân nữa."
Bên cạnh đứng một người phụ nữ mặc đồ công sở, tóc búi lên, trang điểm nhẹ nhàng thân thiện, váy ôm tôn lên đường cong nữ tính. 
Lúc này, cô ấy đang tỏ vẻ quan tâm, tiện tay đặt một cốc cà phê mới pha lên bàn làm việc. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play