Chỉ do dự một chút, Mai Văn tiến đến trước mặt Lưu Thừa Phong, nở một nụ cười với Sài Thiện:
"Lần sau đừng nhìn trộm nữa."
Nụ cười của cô ta rất quỷ dị.
Đó là kiểu nụ cười khiến người ta nhìn thấy mà lạnh sống lưng.
Có lẽ là bị dọa, hoặc có lẽ là xấu hổ và tức giận vì bị vu khống, Sài Thiện đột nhiên hất tay Lưu Thừa Phong ra, mắng:
"Mẹ kiếp, tao nói rồi, không phải tao nhìn trộm!"
"Mày không hiểu tiếng người à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT