Tống An An sững sờ nhìn bóng lưng Bùi Huống rời đi, khuôn mặt đầy vẻ hoang mang và nghi hoặc.
Ngày đó Bùi Huống rời đi, liền kiên trì muốn đem lễ vật bổ sung, còn nói là tạ lễ gì.
Khi Bùi Huống rời đi hôm đó, anh đã nhất quyết phải đền bù món quà, còn nói đó là một lời cảm ơn. Lúc đó Tống An An đã có chút thắc mắc, nhưng không để tâm lắm, chỉ nghĩ là anh lỡ lời.
Nhưng vừa rồi anh nói vậy là ý gì?
Cô đã giúp anh khi nào?
——
Sau khi trở về, Tống An An nghĩ mãi cũng không nhớ ra mình đã giúp Bùi Huống khi nào, điều này khiến cô có chút phiền muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT