Tốt lắm, tên này rõ ràng cố ý.
Tống An An cũng ngẩn ra, cố ý tới thăm cô?
Điều này cô thật sự không ngờ.
Hơn nữa, Tống An An nhìn Bùi Huống một cái, nếu cô không nhầm thì từ "thăm" là từ tôn kính, dùng để diễn tả sự kính trọng của người trẻ đối với người lớn tuổi.
Tuy rằng chợt nghe có chút kỳ quái, nhưng Tống An An cũng nhanh chóng hiểu ra, cô là cô nhỏ của Lâm Xuyên, Bùi Huống là bạn của Lâm Xuyên, vì vậy Bùi Huống coi cô như trưởng bối cũng là hợp lý.
Suy nghĩ vài giây, Tống An An nở một nụ cười mà cô cho là thân thiện và dễ gần: “Xin chào, tôi là Tống An An, cô nhỏ của Lâm Xuyên.”
Bùi Huống cảm thấy vẻ mặt của cô gái nhỏ có chút kỳ quái, nhưng cũng chưa kịp nghĩ nhiều: “Tôi là Bùi Huống, xin chào, cô...”
Khi nhìn lại nụ cười của Tống An An, Bùi Huống dừng lại, cho dù có ngốc đến đâu anh cũng nhận ra vấn đề.
Tống Lâm Xuyên ở một bên nghẹn cười đến nỗi không chịu được, anh ấy quá hiểu rõ cô nhỏ của mình, từ nhỏ cô đã có gánh nặng trưởng bối rất nặng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT