Vân Miên Miên đáp: "Có thể."
Dung Dữ nói: "Vậy đi thôi."
Vừa rời thuyền, những hạt mưa lớn đã trút xuống người Vân Miên Miên. Cả hai đều không mang dù, dù đã có mũ che, những giọt mưa vẫn không tránh khỏi mà rơi trên mặt, thật sự có chút khó chịu, nhưng đành phải chịu đựng.
Khi đi ngang qua bờ cát, Vân Miên Miên để ý thấy thủy triều đang lên.
Thủy triều dâng cao, bờ cát gần như bị nhấn chìm. Cả hòn đảo nhỏ xanh um tùm được bao phủ bởi một tầng hơi ẩm và sương mù, nhiều cây cối chỉ còn nhô lên tán lá, tựa như một hòn đảo lục giữa biển khơi.
Qua khỏi bờ cát, có thể thấy một rừng đước rộng lớn. Phần rừng đước gần bãi biển chỉ còn lại những rễ cây hình sợi, thực chất là rễ hô hấp. Khi thủy triều lên, chúng đã bị che phủ, nhưng những chiếc rễ này vẫn có thể thông khí.
Bước vào rừng rậm, Vân Miên Miên bắt đầu thấy những bụi cây thấp lè tè, một nửa đã chìm trong nước, khiến việc di chuyển trở nên khó khăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT