Vậy là cô không cần lo lắng về việc nâng cấp bè gỗ nữa rồi!
Không tệ, không tệ.
Tuy nhiên, mười cái đinh sắt mà đòi đổi hai cái bánh bao lớn của cô thì hơi khó đấy.
Khó mà chấp nhận được.
Vân Miên Miên nói: "Tôi không dùng đến nhiều đinh sắt như vậy, với lại hai cái bánh bao cũng hơi nhiều. Hay là thế này đi, năm cái đinh sắt đổi nửa cái bánh bao."
Hồ Nguyên: "..." Trả giá trực tiếp giảm một nửa luôn.
Vân Miên Miên gửi hình ảnh bánh bao qua.
Một chiếc bánh bao to, trắng, mềm mại hiện ra trước mắt Hồ Nguyên.
Nhìn thôi đã thấy ngon rồi.
Đồ ăn trong game lúc nào cũng ngon hơn đồ ăn ngoài đời thật, lại còn ngửi được mùi vị nữa chứ.
Có lẽ là do nhìn hình bánh bao mà thấy đói bụng.
Hồ Nguyên vẫn đồng ý.
"...Được, đổi một cái bánh bao."
Nửa cái bánh bao thì bõ bèn gì.
Vân Miên Miên nhấp vào giao dịch, đặt bánh bao lên.
Rất nhanh, cô nhận được đinh sắt.
Sau khi có đủ đinh sắt, Vân Miên Miên không rảnh lo chuyện khác, vội vàng mở chiếc bè gỗ nhỏ của mình ra, nhấp vào nâng cấp.
Chỉ thấy một đống gỗ lớn tự động bay lên, tốc độ nhanh đến chóng mặt, căn bản không nhìn rõ thao tác thế nào, chỉ nghe thấy tiếng búa đóng đinh và cưa xẻ gỗ. Chưa đến một phút, bè gỗ đã nâng cấp thành công.
Bè gỗ biến thành thuyền nhỏ, hai bên thuyền có mái chèo cố định, thân tàu chia làm hai phần. Vân Miên Miên ngồi ở phần rộng rãi, phía mũi thuyền có một khoảng trống để đồ, đuôi thuyền là một mặt phẳng rộng nửa thước, đủ để đứng.
Ba lô của Vân Miên Miên vẫn còn chỗ chứa, khi nào hết chỗ thì có thể để đồ lên thuyền.
Chiếc thuyền này thoải mái hơn bè gỗ nhiều, lại còn có băng ghế nhỏ nữa chứ.
Trước kia ngồi bè gỗ khó chịu chết đi được.
Khi ngủ có thể đặt băng ghế phía trước để nằm, hai bên có chỗ dựa, không lo trở mình rơi xuống biển.
Tuy vẫn chưa có giường, nhưng so với trước kia, Vân Miên Miên đã rất hài lòng rồi.
Cũng may cô đã nâng cấp bè gỗ trước khi ngủ.
Vân Miên Miên nhấp vào thông tin thuyền.
[Tên: Tường Vân Hào]
[Cấp bậc: Thuyền gỗ cấp 2 (có thể nâng cấp)]
[Điểm: 8 điểm]
[Điều kiện nâng cấp thêm: Gỗ ×300, đinh sắt ×50]
Sau khi nâng cấp, độ thoải mái tăng lên đáng kể, Vân Miên Miên lại bắt đầu mong chờ lần nâng cấp tiếp theo.
Xem ra cô vẫn phải tăng tốc độ kiếm gỗ và đinh sắt thôi.
Mới đó đã tích được một trăm rồi, vậy ba trăm cái chắc chỉ hai ngày là xong.
Vân Miên Miên rất tự tin.
Nhìn mặt biển đen kịt, Vân Miên Miên ngáp một cái. Buổi tối trên biển có gió, lại còn lạnh nữa.
Cô lót thảm lông xuống dưới, mặc một bộ đồ giữ ấm, sau đó dùng cặp sách làm gối, nghiêng người ôm chặt lấy mình, nhắm mắt lại.
Lăn lộn cả ngày, cô đã mệt nhoài, giờ thì cuối cùng cũng được ngủ.
Tuy vẫn còn hơi cứng, cộm người khó chịu, nhưng Vân Miên Miên vẫn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ở cái nơi này thì còn đòi hỏi gì hơn nữa.
Sáng sớm, mặt trời từ biển nhô lên, từ từ lên đến đỉnh đầu, ánh nắng chiếu thẳng xuống mặt biển, không có gì che chắn, rọi thẳng vào mặt và người cô.
Khi mở mắt ra, cô không quen chút nào, dùng tay che một lúc mới miễn cưỡng ngồi dậy được.
Vân Miên Miên duỗi người, vẫn còn mơ màng. Cô nhìn quanh, nhớ ra mình đang ở trên biển.
Vừa tỉnh dậy, Vân Miên Miên đã phát hiện chỉ số tinh thần của mình giảm đi. Lúc trước là 65 điểm, giờ còn 63. Xem ra chỉ số này sẽ thay đổi theo trạng thái cơ thể.
Vân Miên Miên vội vàng lấy ô từ trong ba lô ra.
Sau khi che ô, Vân Miên Miên lấy nước khoáng từ trong ba lô, chậm rãi uống nửa chai. Một lát sau, chỉ số tinh thần lại tự động hồi đầy.
Cũng may cô có ô, nếu không phơi nắng thế này thì chắc chắn uể oải, mất hết tinh thần.
Mặt trời trên biển thật là gay gắt, còn hơn trên đất liền nhiều.
Vân Miên Miên nhớ ra hôm nay mình chưa gieo xúc xắc.
Để xem hôm nay vận may thế nào.
Rất nhanh, xúc xắc may mắn xuất hiện trong tay cô. Cô tung lên không trung, xúc xắc nhanh chóng xoay tròn, cuối cùng dừng lại ở giữa không trung.
Là số 3!
[3: Vạn sự như ý: Gần giống như tâm tưởng sự thành]
Đây là con số tốt thứ hai.
Hôm nay cô câu được rương báu chắc chắn toàn đồ tốt.
Chương 4: Trên biển, công lịch ngày hôm sau 2
Vân Miên Miên vừa ăn bánh mì nếp than vừa suy nghĩ xem mình muốn nhất và cần nhất thứ gì.
Phải nói là chiếc bánh mì nếp than trông bình thường này lại khá ngon.
Bánh mì mềm mại với nhân bơ và nếp than ngọt ngào, dẻo mịn. Nếp than lại còn dai dai nữa chứ. Vừa ngon vừa no bụng, ăn một cái là Vân Miên Miên đã no căng rồi.
Cô lại uống thêm hai ngụm nước.
Vân Miên Miên mở kênh trò chuyện xem mọi người đang nói gì.
"Nắng quá, tôi sắp chết cháy rồi, muốn nhảy xuống nước quá."
"Lại có hơn một trăm người chết nữa rồi, đáng sợ thật. Chỉ số tinh thần của tôi cứ giảm mãi là sao, tôi có chết không?"
"Bè gỗ không có gì che chắn cả, ngủ không cẩn thận là rơi xuống ngay, tối qua tôi không dám ngủ luôn."
"Rương báu hôm nay không tệ nha, tôi câu được mấy cái bánh mì, ngon bá cháy."
"Bánh mì đổi không? Tôi đổi nước lấy bánh mì."
"Không đổi, không đổi, tôi còn không đủ ăn nữa là."
"Tôi câu được bản vẽ cần câu trung cấp, tiếc là tôi không có dây câu. Ai cho tôi dây câu đi, tôi nâng cấp xong, câu được rương báu tiếp theo tặng cho."
"Có ai đổi bản vẽ cần câu trung cấp không, tôi nguyện ý đổi bằng đồ ăn thức uống."
Có người còn hỏi nâng cấp cần câu có lợi gì.
Rất nhanh đã có người trả lời.
"Cần câu nâng cấp xong có thể câu ba rương báu, mọi người tranh thủ nâng cấp đi, như vậy sẽ nhận được nhiều vật tư hơn."
Vân Miên Miên nhìn tên người này.
Nhiếp Dương Quang.