Lạc Trạch nghe xong, sắc mặt có chút khó coi, "anh không phải ở rất gần sao?"
Đỗ Trường Tùng có chút xấu hổ, "Thì gần thật, nhưng tôi có đến cũng vô dụng, có ai kêu tôu đâu, mà tôi cũng không có v·ũ kh·í."
Lạc Trạch nói: "Ít nhất cũng không thể để Miên Miên tỷ, một cô gái, phải đối mặt với một tổ người khác chứ. Dù anh cảm thấy đến cũng vô dụng, người khác lại không biết. Tại sao người ta lại ra tay khi Miên Miên tỷ ở một mình? Chắc chắn là họ thấy anh đi rồi. Anh quay lại thì ít nhất họ cũng phải kiêng dè chứ."
Văn Vũ Thi tiếp lời: "Đúng vậy, anh là đàn ông, sao có thể trốn tránh được?"
Đỗ Trường Tùng vội biện minh: "tôi đâu có trốn tránh! Tôu chỉ thấy tôi đến cũng vô dụng thôi. Tôi không nghĩ nhiều như vậy, nói không chừng Vân Miên Miên cũng không muốn tôi đến."
Bị Lạc Trạch và Văn Vũ Thi công kích dồn dập, Đỗ Trường Tùng liền chịu không nổi.
"Miên Miên có nói gì đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play