Sợ tiếng pháo làm cô và đứa bé hoảng, Phó Mặc Bạch dùng tay bịt tai cô lại, thân hình cao lớn bao phủ lấy cô.
Tô Diên ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với ánh mắt anh, mắt cong cong: "Anh bịt tai em làm gì? Ở xa vậy âm thanh không lớn lắm. Hơn nữa em cũng gan mà, không sợ đâu."
Mãi đến khi tiếng pháo kết thúc, anh mới buông tay, nói nhỏ: "Anh biết em gan dạ, anh chỉ sợ làm hai đứa bé giật mình thôi."
Cô cười trêu anh: "Anh bịt tai em thì chúng không nghe thấy à? Sao cảm giác như anh đang 'bịt tai trộm chuông' vậy?"
Lúc này, Thẩm Tình đi tới chỗ hai người, tay cầm một túi kẹo, nói với Tô Diên: "Hiểu Hồng sợ em mệt, bảo hai người vào nhà ăn trước, đây, mang cái này cho chị họ của cô ấy, sau đó tìm chỗ ngồi ăn uống thoải mái là được rồi."
Đúng là Tô Diên hơi mệt thật, Phó Mặc Bạch nhận lấy túi kẹo, đi vào nhà ăn trước.
Trong nhà ăn có tổng cộng ba bàn tiệc, một bàn là khách bên nhà gái, Tô Diên tìm thấy chị họ của Dương Hiểu Hồng, đưa kẹo cho cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play