Trên đường trở về, anh thì đạp xe, còn cô giơ đèn pin chiếu sáng con đường đằng trước.
Ánh sáng lờ mờ vô cùng yên ắng trong đêm. Đúng lúc này Tô Diên bỗng nhớ đến một chuyện rất nghiêm trọng, vội hỏi: "Đã trễ vậy rồi, sao anh về thành phố Thanh Sơn được nữa?"
Phó Mặc Bạch đạp xe vững vàng, bình tĩnh như thường: "Anh có mượn một căn hộ trên trấn, ngủ tạm ở đó một đêm không thành vấn đề."
Nhưng cô vẫn cứ băn khoăn: "Đều là lỗi của em, làm chậm trễ thời gian của anh như vậy."
Anh nghe xong cười khẽ: "Nếu em bằng lòng làm chậm trễ thời gian cả đời của anh, anh cầu mà không được."
"..."
Tay cầm đèn pin của Tô Diên run lên một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play