Phó Mặc Bạch.
Sao mình lại nghĩ đến anh chứ?
Tô Diên nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, không được nghĩ lung tung.
Phía trước cách đó không xa là một đường ray rất dài, vừa vặn có tàu hỏa đang chạy qua đây. Xe ngựa buộc phải dừng lại, tín hiệu "đương đương đương" lúc này vang vọng bên tai.
Một chiếc xe đạp cũng đang đợi tàu hỏa kế bên xe ngựa, người lái xe nhàn rỗi quay đầu, đầu tiên nhìn Tô Diên và Thẩm Tình, sau đó cười hì hì nói với Khương Tùng: "Đây là thanh niên trí thức mới đến thôn ta à? Mọi người đang định đi đâu đấy?"
Đối mặt người này, Khương Tùng nhíu chặt mày, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đi đâu không liên quan gì đến anh, tốt nhất đừng chọc vào tôi."
"Hể?! Anh nói chuyện kiểu gì đấy? Nhà họ Khương các anh mang thù dữ thần vậy!"
Hai người trợn mắt nhìn nhau, nhất thời bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Đúng lúc này tàu hỏa chậm chầm chạy đến, phát ra tiếng "rầm rập", từ xa đến gần, đến cả mặt đất cũng chấn động theo, chấn động đến tận sâu lòng người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT