Phía trên những cơn gió quật, có một bóng người lơ lửng thanh lãnh như ánh trăng.
Dây vải màu trắng ngà buộc giữa trán theo gió tung bay, y hơi rũ mắt, vẻ mặt lạnh nhạt. Vết thương ở trên ngực không khỏi được không ngừng chảy ra máu.
“Trời cao ơi! Đất dày ơi!” Bàng Nguyệt Chân Quân ở bên cạnh gân cổ gào lên, “Xong rồi, xong rồi, Thánh nữ Thần cung xảy ra chuyện ở đây, chúng ta biết ăn nói ra làm sao!”
Bàn tay Nguyệt Vô Cấu nhoáng lên, pháp khí Nguyệt Luân trôi ở phía sau lưng y tỏa ra ánh sáng màu bạc, kêu lên “Coong” một tiếng, cắm phập vào pháp trận được thiết lập ở cửa vào cấm vực.
Không nhanh không chậm làm xong chuyện trong tay, y bình tĩnh ngoái đầu về sau, nhìn về phía Bàng Nguyệt Chân Quân.
Nguyệt Vô Cấu cất giọng bình thản: “Phụ thân ngài vặt đầu cá, vá đầu tôm, dùng một chỗ cấm vực này để vá víu chỗ hổng của Phong Thần điện, sớm muộn gì sẽ xảy ra đại sự, tự ngài cũng rõ ràng mà.”
“Không phải là ta không có biện pháp nào sao!” Gương mặt Bàng Nguyệt Chân Quân nhanh chóng đỏ lên, thẹn quá thành giận phất tay áo nói, “Còn không phải do đệ đệ vô dụng kia của con gây ra đại họa à! Sao nào, hiện tại lại trách ngược ta? Con còn muốn phải đại nghĩa diệt thân nữa mới được hay sao!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play