Ninh Dực cười lớn: "Ninh Chính, đến lúc này rồi mà ngươi vẫn chưa từ bỏ hy vọng sao? Ha ha ha, ngươi thật sự quá ngu xuẩn, nực cười nhất mà ta từng thấy. Người ta phải đến khi nhìn thấy quan tài mới rơi lệ, ngươi thì hay rồi, có khi đến lúc đó cũng chẳng thèm rơi một giọt lệ nào. Thôi được rồi, chúng ta mau vào vương cung thôi, chẳng mấy chốc nữa ngươi sẽ được chiêm ngưỡng cái đầu của Thẩm Lãng, ha ha hai"
Ninh Chính vẫn thản nhiên, dửng dưng như không nghe gì, chậm rãi bước về phía hoàng cung với xiềng xích trên thân.
Ninh Dực nói tiếp: "Ngũ đệ, sau khi xem xong cái đầu của Thẩm Lãng, ngươi cũng sẽ được tiễn thẳng lên pháp trường. Thẩm Lãng chết rồi, các ngươi cũng chẳng còn giá trị lợi dụng nữa. Ngươi không giống như phụ vương, được Ninh Hàn bảo vệ, ngươi nhất định phải chết. Trước khi chết, ngươi còn lời gì muốn nói với ta không?"
Ninh Chính thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn Ninh Dực, tiếp tục bước về phía trước.
Ninh Dực tức giận, giơ roi da quất mạnh vào lưng Ninh Chính.
"Chát, chát, chát, chát..."
"Ninh Chính, ngươi sắp chết đến nơi rồi, vậy mà còn dám coi thường ta? Còn dám coi thường ta?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play