Lý Minh Hồng và Lý Minh Hạ đồng thời nhìn về phía Lý Tâm Nhu, trong lòng vẫn còn đang tiêu hóa ý nghĩa của câu nói này.
Đợi đến khi hiểu ra thì đều hít vào một ngụm khí lạnh, ý của Tôn Thủ Cương là em gái xúi giục Tôn Phi Phi đi tố cáo mẹ và Thư Thư?
Sao có thể như vậy được, bọn họ là người một nhà, con bé làm vậy thì được lợi ích gì?
"Không thể nào, Tâm Nhu sao có thể làm ra chuyện như vậy, tôi là mẹ ruột của nó, nó tố cáo tôi để làm gì?”
Trương Mỹ Liên hiển nhiên là không tin, theo bản năng đứng ra trước mặt Lý Tâm Nhu để bảo vệ cô ta.
Lý Tâm Nhu nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, Tôn Phi Phi ngu ngốc như vậy, còn muốn kéo cô ta xuống nước, cũng không xem lại mình có bao nhiêu cân lượng.
Thấy mọi người đều không tin mình, Tôn Phi Phi sốt ruột.
"Dì Trương, thật sự là Tâm Nhu bảo cháu đi làm, cậu ấy nói cậu ấy không thích chị gái quê mùa Lý Văn Thư này, càng không muốn học chung trường với chị ấy, là cậu ấy nói với cháu là mọi người vì Lý Văn Thư mà đi cửa sau, bảo cháu viết đơn tố cáo, còn nói là sau khi thành công sẽ mời cháu đi ăn, cháu cũng không nghĩ nhiều liền viết, kết quả bây giờ lại thành ra như vậy, nếu không phải cậu ấy xúi giục, cháu nhất định sẽ không làm loại chuyện này, đối với cháu có lợi ích gì chứ?”
"Cậu nói bậy, tôi và chị gái tuy không có quan hệ huyết thống, nhưng tình cảm như chị em ruột thịt, sao tôi có thể không thích chị ấy? Rõ ràng là cậu ghét chị ấy, mới làm như vậy, bây giờ chuyện đã bại lộ lại muốn đổ lên đầu tôi, Phi Phi, sao cậu có thể như vậy?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT