Trong tiết trời này, anh chỉ mặc một chiếc áo len cao cổ màu xám, tay cầm cây lau nhà.
Nhà Giản Vân Đình vốn rất sạch sẽ, nhưng tối qua có vài người bạn đến chơi, ngồi nói chuyện một lát, ăn vài thứ, nên sàn nhà để lại chút vết bẩn.
Chiếc áo len rộng không bó sát cơ thể, nhưng vẫn làm nổi bật thân hình của Giản Vân Đình.
Lý Văn Thư dường như có thể nhìn xuyên qua lớp áo len đó để thấy vòng eo gầy gọn và khỏe mạnh của anh.
“Anh ăn cơm chưa?”
Cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông nhìn qua, Lý Văn Thư bỗng có chút bối rối, hỏi một câu rồi mới chợt nhận ra giờ này ai mà chẳng ăn rồi! Cô muốn che mặt luôn, cảm thấy câu nói này của mình thật sự chỉ như tìm chuyện để nói mà thôi.
Nhưng Giản Vân Đình lại mỉm cười nhẹ nhàng: “Anh ăn rồi, nhưng vẫn có thể ăn thêm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT