Trương Tĩnh Mỹ trong túi rỗng tuếch, đương nhiên là không muốn đi, nhưng thái độ của Lý Văn Thư rất kiên quyết, thật sự không còn cách nào khác, cô ấy đành đỏ mặt nói ra sự thật.
“Đừng đi nữa, thật sự không sao đâu, đến phòng y tế còn phải tốn tiền, tôi không có tiền…”
Giọng Trương Tĩnh Mỹ càng ngày càng nhỏ, các bạn học xung quanh nghe thấy, nhịn không được bật ra những tràng cười nhạo.
“Đi phòng y tế có tốn mấy đồng đâu, cũng chỉ vài hào, nghèo như vậy còn học hành gì nữa, lấy chồng sớm cho xong.”
“Ai bảo không phải, một nữ đồng chí suốt ngày bẩn thỉu, quần áo mặc còn vá víu, người không biết còn tưởng trường mình là trại tị nạn.”
Những lời này càng lúc càng khó nghe, Trương Tĩnh Mỹ đều đã quen rồi, nếu như bình thường, cô ấy sẽ coi như không nghe thấy, trực tiếp lờ đi.
Nhưng hôm nay có lẽ vì có Lý Văn Thư ở đây, mặt cô ấy không khỏi đỏ bừng, cũng không biết là tủi thân hay xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT