Bộ váy chào khách này cũng có màu đỏ thẫm, kiểu dáng sườn xám nhưng đã được cách tân đôi chút. Diệp Hạnh sở hữu thân hình vô cùng chuẩn, gương mặt lại toát lên vẻ tươi tắn rạng rỡ. Khi mặc vào toát lên vẻ đẹp đài các trang nhã khó tả, ẩn chứa một sự quyến rũ ngầm khó diễn đạt thành lời.
Mặc xong váy, cô ngồi xuống trước bàn trang điểm.
Trang phục của Giang Từ Thâm cũng là bộ trường bào phong cách dân quốc, rất ăn nhập với tà áo sườn xám của cô. Anh đã thay xong quần áo, kê một chiếc ghế ngồi cạnh Diệp Hạnh rồi bắt đầu tỉ mỉ trang điểm cho cô.
“Môi không son mà đỏ, lông mày không kẻ mà xanh. Trước đây mỗi khi đọc những câu thơ miêu tả vẻ đẹp phụ nữ như vậy, anh luôn cảm thấy có chút cường điệu gượng gạo. Nhưng giờ anh thấy, những câu thơ ấy thật sự rất chân thực.”
Giang Từ Thâm nhìn Diệp Hạnh trong gương bằng ánh mắt dịu dàng. Giọng nói trầm ấm đặc biệt của đàn ông cất lên chậm rãi, đầy tình tứ.
Diệp Hạnh khẽ nhếch môi cười. Bởi khi nhìn vào gương, cô có thể thấy rõ đôi mắt mình tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
"Hôm nay sao miệng anh ngọt thế, lời khen còn tăng cao mấy bậc nữa." Diệp Hạnh trêu đùa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT