Nghiêm Cẩn nhìn vết bầm trên trán cô ta, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Đó là do anh ta đẩy lúc nãy.
"Vâng, cảm ơn bác sĩ Nhan." Bùi Gia Oánh mò mẫm đứng dậy, nói lời cảm ơn Nhan Hoan Ninh.
"Trời cũng muộn rồi. Ngày mai tôi còn phải đi dạy, tôi về trước nhé. Tạm biệt." Nhan Hoan Ninh thu dọn hộp thuốc của mình, rồi xách lên. Cô ta bước qua Nghiêm Cẩn vẫn đứng ngây người tại chỗ, đi thẳng ra khỏi nhà Bùi Gia Oánh.
Nghiêm Cẩn thấy cô ta sắp đi, lúc này mới liếc nhìn Bùi Gia Oánh một cái: “Cô cứ uống thuốc theo đơn là được, thầy của cô ấy là người giỏi nhất trường tôi. Tôi... tôi đi trước đây.”
Không đợi Bùi Gia Oánh trả lời, Nghiêm Cẩn đã đuổi theo. Thấy Nhan Hoan Ninh định bắt taxi, anh ta vội vàng tiến lên. Một tay nắm lấy cổ tay Nhan Hoan Ninh, nói: “Xin lỗi, lúc nãy anh hiểu lầm em rồi. Nhưng em nghe anh nói, anh chỉ coi cô ấy là bệnh nhân thôi. Giữa anh và cô ấy không có gì hết, em đừng hiểu lầm.”
Hóa ra Nhan Hoan Ninh hoãn hôn sự là vì cô ta biết sự tồn tại của Bùi Gia Oánh. Anh ta biết ngay mà, một khi để Nhan Hoan Ninh phát hiện thì chắc chắn sẽ không thể giải thích rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT