Vô lý, thật sự quá vô lý!
"Nhan Hoan Ninh, con... con thật không thể cứu nổi! Sách vở con học đều chui vào bụng chó cả rồi! Từ nhỏ đến lớn, mẹ dạy con thế nào? Mẹ luôn bảo con phải tự đủ, cần gì phải tìm kiếm bên ngoài. Vậy mà con học được cái gì, rốt cuộc con học được cái gì chứ!" Mẹ Nhan tức đến mức hoa mắt, suýt ngã xuống đất.
Cha Nhan vội vàng đỡ vợ, nói: “Bà đừng kích động quá. Nghiêm Cẩn, đây là lỗi của chú với dì. Đàn em của cháu... cô ấy thế nào rồi? Được rồi, cháu cho chú địa chỉ nhé. Gia đình chú sẽ tự mình đến tận nhà xin lỗi thành khẩn, rồi bồi thường trong khả năng có thể. Cháu thấy thế nào?”
Nghiêm Cẩn lạnh giọng nói: “Không cần nữa, cô ấy đã học qua võ tự vệ nên đánh cho tên đối tác kia một trận. Nếu cô ấy không học võ tự vệ, hậu quả sẽ khôn lường. Hơn nữa việc này do Nhan Hoan Ninh gây ra, cô ấy phải tự mình đến xin lỗi chứ không thể để chú dì ra mặt.”
Nghe tin Diệp Hạnh không sao, Nhan Hoan Ninh chợt không biết bản thân có cảm giác gì. Toàn thân cô ta bỗng nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, mềm nhũn ngồi phịch xuống đất.
"Ngày mai em đến xin lỗi đàn em Diệp Hạnh. Sau đó anh sẽ rời phòng nghiên cứu để em khỏi phải ngày ngày nghi ngờ hết người này đến người khác, hại người nọ đến người kia." Nghiêm Cẩn trầm giọng nói.
Nghe Nghiêm Cẩn nói sẽ rời phòng nghiên cứu, Nhan Hoan Ninh lập tức hoảng hốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT