Diệp Hạnh vội vàng đứng dậy, đỡ bát canh lên.
Cô vốn là người bình tĩnh, ít có chuyện gì làm cô xao động. Thấy bàn ăn bị bừa bộn, cô chỉ lấy khăn lau qua. Cô dọn dẹp một chút, cởi áo khoác bị ướt ra để sang một bên rồi cầm bát cơm tiếp tục ăn.
"Đàn em Diệp, em có bị bỏng không?" Nghiêm Cẩn trên mặt hiện lên vẻ lo lắng, vội vàng bước đến bên cạnh Diệp Hạnh, nói: “Ở đây có thuốc mỡ, em vào nhà vệ sinh xem có bị bỏng không, bôi thuốc vào. Lỡ xui xẻo bị nổi bọng nước đấy. Canh còn nóng lắm, lại nhiều dầu mỡ.”
Diệp Hạnh lắc đầu, nói: “Không sao, không sao. Chỉ ướt áo khoác thôi, áo bên trong không bị ướt. Không bị bỏng đâu, tôi phản ứng nhanh lắm.”
Nếu cô không kịp đứng dậy, chắc chắn đã bị bỏng rồi.
"Nhan Hoan Ninh, em đã không còn là bé con nữa đâu. Hơn nữa đây là phòng nghiên cứu đấy! Đôi khi nghiên cứu thuốc, chỉ một chút sai lệch cũng có thể thay đổi kết quả. Em làm việc cẩu thả như thế, làm sao có thể trở thành một bác sĩ giỏi? Anh thấy em hoàn toàn không phù hợp để học y." Nghiêm Cẩn vốn thuộc kiểu người điềm tĩnh và lạnh lùng nhưng khi nói chuyện thường rất ôn hòa, đây là lần đầu tiên anh ta nói chuyện nghiêm khắc với Nhan Hoan Ninh như vậy.
Đúng vậy, Nhan Hoan Ninh vừa làm đổ canh của Diệp Hạnh. Cô ta cố ý làm thế đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT