Diệp Hạnh bất đắc dĩ cười nói: “Cháu làm gì cũng giỏi nhưng không thể làm hết mọi việc được. Cháu chỉ cần làm tốt một việc là đủ rồi. Thanh Dung cũng rất thông minh, đợi cô ấy học xong đại học là có thể về giúp ông.”
Thẩm Thanh Dung học ngành quản trị tài chính, chính là để trở thành bà chủ của nhà họ Thẩm.
Lúc này ông lão mới cười nói: “Cũng phải, Thanh Dung là đứa ngoan nhất.”
“A Phúc, cậu xem gần trường có nhà nào phù hợp thì mua lại để hai đứa nó ở. Đừng để chúng nó chật vật trong ký túc xá. Hay thuê người nấu ăn, dọn dẹp cho chúng nó nhỉ? Chứ ăn cơm nhà trường thì...”
Vừa buông tay ra, ông lão đã định sắp xếp tiếp.
Giang Từ Thâm vội vàng từ chối: “Nhà thì nhận, nhưng người thì chúng cháu không cần. Chúng cháu đi sớm về khuya, có gì mà dọn dẹp. Hơn nữa ăn cơm nhà trường cũng tốt.”
Diệp Hạnh gật đầu, nói: “Được rồi, ông ngoại. Ông cứ yên tâm đi, hai chúng cháu từ trong thung lũng sâu mà ra nên có khổ cực gì mà chưa từng nếm trải đâu. Giờ đã rơi vào nơi hưởng phúc rồi, có gì mà không thể thích nghi được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play