Giang Từ Thâm vẫn giữ sắc mặt lạnh như băng.
Thẩm Trạch Niên bước lên một bước, nhìn về phía Diệp Hạnh và Giang Từ Thâm. Anh ta nói với giọng trầm: “Bệnh của tôi có thể không chữa nhưng ông đã tìm kiếm bác gái suốt hai mươi năm, cậu hãy ở lại đi.”
"Đúng rồi, đúng rồi. Tất cả là lỗi của ông, ông không nên ép vợ cháu chữa bệnh cho Trạch Niên! Được chưa? Ông sẽ rót trà xin lỗi vợ cháu, cháu hài lòng chưa?" Ông nội Thẩm hùng hổ nói.
Diệp Hạnh cũng nhìn về phía Giang Từ Thâm, đưa tay nắm chặt lấy bàn tay anh. Cô đứng sát bên cạnh anh, thì thầm: “Hay chúng ta ở lại thêm vài ngày nhé. Sức khỏe ông ấy không tốt, lại còn bị bệnh tim. Tuổi tác đã cao rồi, sống một ngày là ít đi một ngày. Hãy để ông ấy được nhìn anh thêm vài lần nữa đi.”
Ông nội Thẩm: "..." Cô khuyên người khá hay đấy. Cảm ơn cô, đứa cháu dâu này thật là hiếu thảo.
Thẩm Thanh Dung cũng lên tiếng khuyên: “Anh họ, anh hãy ở lại đi. Điều mong ước lớn nhất đời ông là tìm được bác gái. Giờ bác gái đã không còn nữa, nếu anh bỏ đi như thế này thì lòng ông sẽ đau khổ biết bao—”
Giang Từ Thâm nhìn Diệp Hạnh, giọng trầm xuống: “Thật sự muốn ở lại?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play